Ta đang sống, đau và lạnh lẽo
Và dường như nó kéo dài thêm
Hết rồi cảnh tượng ấm êm
Cũng không biết nữa, là đêm hay ngày
Thời gian lặng lẽ dài vô tận
Chẳng phân chia, oán hận cũng không
Còn hơn giá lạnh ngày đông
Cô đơn dày xéo, chất chồng từng đêm
Ta chỉ biết đếm, thêm chút nữa
Đếm từng ngày cánh cửa mở ra
Mở ra đến lúc chiều tà
Và khi đóng lại chính là đêm đen!
NVC 13/04/2020
0 nhận xét:
Đăng nhận xét